
Có những buổi tối, tôi ngồi quan sát cô ấy nói chuyện với con. Không phải những bài giảng dài dòng, mà là những khoảnh khắc im lặng đầy ý nghĩa – khi cô ấy cúi xuống ngang tầm mắt con, lắng nghe từng cảm xúc nhỏ nhất. Trong những khoảnh khắc ấy, tôi thấy được sức mạnh thực sự của việc lắng nghe. Không phải để sửa sai, mà để thấu hiểu. Và mà bạn tin không đấy, cái khoảnh khắc con cảm nhận được chúng mình thực sự hiểu con, tự nhiên con sẽ sẵn sàng hợp tác hơn cả trăm lần ‘phải làm ngay’ của bố mẹ!
Vợ tôi, với văn hóa Hàn Quốc, thường dạy con về ‘jeong’ (정) – tình cảm gắn bó sâu sắc. Còn tôi, với quan điểm Canada, lại khuyến khích con nói lên tiếng nói của mình.
Lắng nghe không chỉ bằng tai, mà bằng cả trái tim
Chúng ta thường nghĩ lắng nghe là nghe những gì con nói ra. Nhưng thực tế, phần lớn thông điệp lại nằm ở những điều không được nói thành lời – ánh mắt tủi thân khi bị từ chối, nét mặt thất vọng khi không được hiểu, hay cái nắm tay nhẹ nhàng khi cần an ủi.
Cô ấy đã dạy tôi điều đó. Thay vì vội vàng giải quyết vấn đề, cô ấy dừng lại để đọc những thông điệp ấy. ‘Con đang cảm thấy thế nào?’ – câu hỏi đơn giản ấy mở ra cả một thế giới cảm xúc mà đôi khi chính con cũng không hiểu hết.
Tôn trọng cảm xúc – chìa khóa của sự hợp tác tự nguyện
Khi con bày tỏ cảm xúc tiêu cực, bản năng của chúng ta là tìm cách xoa dịu ngay lập tức. Nhưng cô ấy không làm thế. Cô ấy cho phép con được cảm nhận đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc, dù đó là giận dữ, buồn bã hay thất vọng.
‘Mẹ hiểu con đang rất tức giận’ – sự thừa nhận ấy không làm con giận thêm, mà ngược lại, làm dịu đi cơn bão trong lòng.
Bởi khi cảm xúc được công nhận, con không cần phải chiến đấu để chứng minh nữa. Và từ sự bình yên ấy, sự hợp tác tự nhiên nảy sinh.
Những điều chỉnh nhỏ trong giao tiếp tạo nên khác biệt lớn
Cuộc sống bận rộn đôi khi khiến chúng ta giao tiếp với con theo kiểu mệnh lệnh một chiều. Nhưng cô ấy luôn tìm cách biến những tương tác ấy thành cuộc trò chuyện thực sự.
Thay vì ‘Đi đánh răng đi’, cô ấy hỏi ‘Con muốn đánh răng trước hay thay đồ ngủ trước?’. Câu hỏi tưởng đơn giản ấy trao cho con quyền được lựa chọn, được tôn trọng. Tôi mừng rỡ khi thấy thay đổi này! Không còn là papa ‘ra lệnh’ nữa, mà là hai đứa bạn nhỏ cùng nhau tìm giải pháp – thật tuyệt vời phải không!
Đôi khi, hạnh phúc trong nuôi dạy con đến từ những điều chỉnh nhỏ trong cách chúng ta nói chuyện với chúng.
Làm bạn cùng con – hành trình của sự kiên nhẫn và thấu hiểu
Làm bạn với con không có nghĩa là buông bỏ mọi nguyên tắc. Mà là tìm cách đồng hành cùng con trong khuôn khổ tôn trọng lẫn nhau.
Tôi học được từ cô ấy rằng, đôi khi im lặng lắng nghe còn giá trị hơn cả ngàn lời khuyên. Khi con cảm thấy an toàn để chia sẻ mà không sợ bị phán xét, chúng mở lòng nhiều hơn.
Và trong sự mở lòng ấy, cha mẹ mới thực sự hiểu được con mình cần gì, muốn gì, và làm thế nào để đồng hành cùng con tốt nhất.
Source: OpenAI Hopes Animated ‘Critterz’ Will Prove AI Is Ready for the Big Screen, Cnet, 2025/09/11 11:00:04