
Căn phòng đã chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng thở đều của con và ánh đèn ngủ dịu nhẹ. Anh ngồi đây nhìn em, sau một ngày dài quay cuồng với công việc và con cái, thấy thương em vô cùng. Anh biết em đã mệt, nhưng anh chỉ muốn chia sẻ một điều. Lúc chiều, khi con mình cứ hỏi ‘tại sao, tại sao’ không ngừng về mọi thứ, anh thấy mình gần như kiệt sức. Nhưng rồi anh nhìn cách em kiên nhẫn trả lời, cách em biến sự tò mò vô tận ấy thành một cuộc phiêu lưu nhỏ. Anh chợt nhận ra, đó không chỉ là trả lời câu hỏi. Em đang dần dần xây dựng cho con thói hỏi và tìm hiểu thế giới xung quanh, một thế giới mà ở đó, sự tò mò là một món quà quý giá.
Từ những hạt mầm ‘tại sao’ đến khu rừng ý tưởng

Anh nhớ lúc con hỏi tại sao lá cây lại màu xanh. Thay vì chỉ nói ‘vì có một loại chất đặc biệt giúp cây hút ánh sáng mặt trời’, em đã dẫn con ra ban công, chỉ cho con những chiếc lá non và lá già, rồi cùng con tìm hiểu thêm. Một câu hỏi nhỏ của con, qua tay em, đã trở thành cả một bài học sống động.
Anh vừa buồn cười vừa ngưỡng mộ. Đôi lúc, anh thấy mình chỉ muốn trả lời vội vàng, nhưng rồi lại nhìn thấy cách kiên nhẫn của em và hiểu ra mỗi một chữ ‘tại sao’ giống như một hạt mầm. Nếu mình vội vàng lấp đi, nó sẽ chẳng bao giờ nảy nở. Nhưng nếu mình kiên nhẫn tưới tắm, nó có thể lớn lên thành cả một khu rừng của những ý tưởng lớn lao sau này, như những bữa tối gia đình nhà em – vừa có món truyền thống của bà, vừa có cả pizza phương Tây con thích.
Anh biết để làm được điều đó mỗi ngày là một sự cố gắng phi thường, đặc biệt là khi cuộc sống vốn đã quá nhiều áp lực. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn mà đôi khi anh không có được. Nhìn em, anh hiểu rằng việc nuôi dạy một đứa trẻ không phải là lấp đầy một cái bình rỗng, mà là thắp lên một ngọn lửa. Và em, bằng tất cả tình yêu của mình, đang là người giữ cho ngọn lửa tò mò của con luôn rực cháy.
Khi công nghệ không phải là bảo mẫu, mà là người bạn đồng hành

Chúng ta sống giữa một thế giới mà công nghệ len lỏi vào từng góc nhỏ. Áp lực để con không tụt hậu là có thật. Nhưng anh luôn cảm thấy biết ơn cách em chèo lái con thuyền công nghệ của gia đình mình. Em không bao giờ dùng điện thoại hay máy tính bảng như một ‘bảo mẫu điện tử’ để dỗ con.
Thay vào đó, em biến nó thành một công cụ khám phá. Giống như chiều nay, khi con hỏi một câu hóc búa, em đã cùng con dùng AI để tìm câu trả lời. Em đã biến một câu hỏi thành một cuộc đối thoại sáng tạo, dạy con cách đặt câu hỏi cho công nghệ để nó minh họa quá trình quang hợp một cách trực quan nhất. Đó chính là cách nuôi dưỡng sự tò mò của con bằng AI mà không hề khô khan.
Và điều anh trân trọng hơn cả là sau những phút giây khám phá đó, em luôn là người kéo con ra ngoài. Em khuyến khích con chạm vào đất, ngửi mùi cỏ cây sau mưa. Em dạy con rằng thế giới ảo có thể thú vị, nhưng thế giới thật mới là nơi để sống, để cảm nhận. Em đang giúp con có một sự cân bằng công nghệ và thiên nhiên vô cùng quý giá. Đó là một món quà vô giá mà em dành cho con.
Dạy con tư duy sáng tạo từ những món đồ chơi hỏng

Anh để ý thấy, khi một món đồ chơi của con bị hỏng, phản ứng đầu tiên của em không phải là vứt đi hay mua cái mới. Em thường ngồi xuống cùng con, lật qua lật lại và hỏi: ‘Theo con thì tại sao nó lại hỏng nhỉ? Mình có cách nào sửa nó không?’.
Những lúc như vậy, anh thấy trong mắt con ánh lên một sự tập trung lạ thường. Con bắt đầu mày mò, thử nghiệm, dù có thể cuối cùng món đồ chơi vẫn không sửa được. Nhưng điều quan trọng hơn là em đã gieo vào đầu con một tư duy: vấn đề là để giải quyết, không phải để bỏ cuộc.
Em đang dạy con điều mà không trường lớp nào có thể dạy một cách trọn vẹn: tư duy phản biện và khả năng giải quyết vấn đề. Em cho phép con được sai, được thử, được thất bại trong một môi trường an toàn. Em không chỉ đang sửa một món đồ chơi, em đang xây dựng nền tảng cho một nhà đổi mới tương lai, một người sẽ không sợ hãi trước thử thách. Anh nhìn em và thầm cảm ơn vì em đang trao cho con sức mạnh nội tại để đối mặt với một thế giới luôn biến đổi.
Biến những giấc mơ của con thành hành trình của chúng ta
Góc nhà mình lúc nào cũng có một khoảng không gian hơi… lộn xộn của con, với giấy màu, bút vẽ và những hộp carton cũ. Đôi khi anh thấy bừa bộn, nhưng rồi anh lại thấy cách em trân trọng từng ‘sáng chế’ của con, dù nó chỉ là một con tàu vũ trụ méo mó làm từ hộp sữa.
Em không chỉ khen ngợi, em còn hỏi con về ý tưởng, về cách nó hoạt động. Em biến những ước mơ viển vông của một đứa trẻ thành những dự án nhỏ bé, đáng tự hào.
Nuôi dạy một tài năng tương lai không phải là những gì đao to búa lớn. Nó nằm ở chính những khoảnh khắc dịu dàng này.
Nhìn em bên con, anh nhận ra rằng nuôi dạy một tài năng tương lai không phải là những gì đao to búa lớn. Nó là sự công nhận, sự khuyến khích, và niềm tin mà em dành cho con mỗi ngày. Em đang nói với con rằng: ‘Ý tưởng của con rất đáng giá. Ước mơ của con rất quan trọng’.
Cảm ơn em đã luôn là người thắp lửa trong ngôi nhà của chúng ta. Hành trình này đôi lúc thật mệt mỏi, anh biết chứ. Như những đêm cuối tuần chúng ta cùng con ngắm sao, chỉ cần thấy em và con bên nhau, anh biết tất cả những vất vả cũng chỉ là những bước nhỏ trong hành trình lớn lao này. Cảm ơn em đã cùng anh tạo nên một ngôi nhà không chỉ có mái che, mà còn đầy ắp tiếng cười và những câu hỏi “tại sao” thiên tài.
Source: Larry Ellison’s $1.3 billion bet to turn Oxford into the Next Silicon Valley: Inside the tech giant’s vision to revolutionize innovation, AI, and global health with the Ellison Institute of Technology, Economic Times, 2025/09/13 19:08:42
