Về những câu hỏi ‘Tại sao’ của con và sức mạnh thầm lặng của em

Nhà mình cuối cùng cũng tĩnh lặng rồi. Chỉ còn tiếng tủ lạnh chạy khe khẽ và ánh đèn vàng hiu hắt ngoài ban công. Anh cứ nghĩ mãi về chiều nay, khi con mình cứ bám lấy em hỏi hết câu này đến câu khác: ‘Mẹ ơi, tại sao bầu trời lại màu xanh?’, ‘Tại sao lá lại rụng ạ?’. Vòng lặp ‘tại sao’ ấy đôi khi khiến mình muốn phát điên lên, em nhỉ? Thật lòng mà nói, có lúc mình chỉ muốn gào lên hết cỡ ‘Tại sao con hỏi nhiều thế!’ hay có lúc mình đơn giản muốn cắm mặt vào gối thay vì phải giải thích từ con bọ cạp đến hệ mặt trời. Nhưng nhìn cách em kiên nhẫn ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt con và nói ‘Hay là mình cùng tìm hiểu nhé?’, anh lại thấy lòng mình dịu lại. Anh tình cầm đọc được vài thứ nhỏ bé về cách nuôi dưỡng trí tò mò của con, và lạ thay, mọi điều họ viết chỉ làm anh nghĩ đến em. Nó không phải là những chiến lược cao siêu gì đâu, mà giống như một tấm gương phản chiếu lại chính những điều em vẫn làm mỗi ngày một cách thật tự nhiên.

Hành trình của chúng ta, bắt đầu từ một câu hỏi ‘Tại sao?’

Em có nhớ không, đôi khi mình cảm thấy áp lực phải có câu trả lời cho mọi thứ. Nhưng anh cảm nhận thấy một điều, rằng điều quan trọng không phải là câu trả lời, mà là hành trình cùng nhau đi tìm nó. Khoảnh khắc em nói ‘Mẹ cũng chưa biết chắc nữa, mình cùng tìm xem sao’ chính là lúc một cuộc phiêu lưu bắt đầu. Nó giống như chúng ta đang cùng con mở một tấm bản đồ kho báu mà chính mình cũng chưa biết đích đến.

Anh nhận ra trong đó hình ảnh của gia đình mình. Thay vì đưa cho con một con cá, em đang dạy con học qua câu hỏi, dạy con cách làm một chiếc cần câu. Em biến những thắc mắc tưởng chừng đơn giản thành một lời mời gọi khám phá. Và người đồng hành đầu tiên của con trong chuyến đi ấy, chính là em. Anh cảm nhận thấy, cách ứng xử khi trẻ hỏi nhiều của em không chỉ là để trả lời, mà là để nói với con rằng: ‘Sự tò mò của con rất đáng quý. Bố mẹ luôn ở đây để cùng con khám phar thế giới’.

Đôi khi anh thấy mình vội vàng, muốn đưa ra một câu trả lời thật nhanh để kết thúc. Nhưng nhìn em, anh học được rằng việc dừng lại, cùng nhau tra một cuốn sách hay xem một video giải thích ngắn lại quý giá hơn nhiều. Đó là lúc chúng ta không chỉ dạy con kiến thức, mà còn dạy con cách học, và quan trọng hơn cả, là chúng ta đang làm điều đó cùng nhau.

Khi công nghệ không phải là đích đến, mà là một người bạn đồng hành

Anh cũng từng lo lắng về chuyện công nghệ, em nhớ không? Mình cứ sợ con sẽ dán mắt vào màn hình, sợ thế giới ảo sẽ cướp mất tuổi thơ của con. Nhưng rồi anh nhìn lại cách chúng ta đang dùng nó, và anh thấy khác đi nhiều. Công nghệ không phải là thứ để dỗ con nín khóc hay để mình có vài phút rảnh tay, mà nó đã trở thành một người bạn đồng hành trong hành trình khám phá của cả nhà.

Anh nghĩ đến tối hôm trước, khi con hỏi về các vì sao. Chúng ta đã cùng nhau mở ứng dụng thiên văn trên máy tính bảng, hướng nó lên bầu trời đêm và thấy những chòm sao hiện ra cùng tên gọi và câu chuyện của chúng. Điện thoại hay máy tính bảng không còn là đồ vật vô tri, mà đã thành chiếc la bàn dẫn lứa, mở ra một thế giới sống động cho con khám phá đầy ngỡ ngàng! Điều kỳ diệu không nằm ở ứng dụng, mà ở khoảnh khắc cả ba chúng ta cùng trầm trồ, cùng chỉ trỏ và tưởng tượng.

Công nghệ đã giúp chúng ta có cách trả lời câu hỏi tại sao của trẻ một cách trực quan và sinh động hơn. Anh tin rằng, miễn là chúng ta còn ngồi bên cạnh con, cùng con định hướng và trò chuyện về những gì mình thấy, thì nó sẽ luôn là một trợ thủ đắc lực. Và người cầm lái con thuyền đó một cách khéo léo và đầy yêu thương, vẫn luôn là em.

Điều quý giá nhất mình trao cho con, em nhỉ?

Sau cùng, tất cả những điều này không chỉ là về việc trả lời câu hỏi. Anh nghĩ, điều quý giá nhất mà chúng ta đang cố gắng trao cho con chính là một tinh thần không ngừng học hỏi và một môi trường nơi con không sợ hãi khi nói ‘Con không biết’ hay ‘Con muốn thử’. Anh thấy điều đó trong những việc nhỏ nhặt em làm mỗi ngày.

Là khi em để con tự tay trộn bột làm bánh, dù biết rằng sau đó cả căn bếp sẽ là một ‘bãi chiến trường’. Là khi em không la mắng lúc con tháo tung một món đồ chơi cũ chỉ để xem bên trong có gì. Em đang nói với con rằng, thế giới này là một phòng thí nghiệm khổng lồ, và con có toàn quyền được thử nghiệm, được thất bại và được học hỏi từ những sai lầm đó.

Em đang xây dựng cho con một sự tự tin từ bên trong, một niềm tin rằng mọi câu hỏi đều đáng được trân trọng và mọi sự tò mò đều là khởi đầu của một điều gì đó lớn lao. Anh ngồi đây, nhìn em đã thiếp đi vì mệt, và cảm thấy biết ơn vô cùng. Chúng ta không phải là những bậc cha mẹ hoàn hảo, và hành trình này còn rất nhiều thử thách.

Chỉ cần chúng ta còn giữ được những cuộc trò chuyện như thế này, còn nhìn vào mắt nhau và cùng nhau tìm kiếm câu trả lời, không chỉ cho con mà cho cả chính mình, thì chúng ta đang đi đúng hướng.

Cảm ơn em, vì đã biến những câu hỏi ‘tại sao’ không hồi kết của con, thành bản đồ dẫn lối cho hành trình tuyệt vời của cả gia đình mình.

Source: Rubin CPX May Be The Secret Sauce Behind NVIDIA’s Next-Gen GeForce RTX 6090, Hot Hardware, 2025/09/13

Latest Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang