
Nhiều nhà văn nữ Ai-len đã thách thức và phát triển di sản của Joyce trong tiểu thuyết của họ. Khi nghiên cứu họ, tôi cũng đang nghiên cứu chính mình.
Thay đổi góc nhìn: Nhìn thấy ánh sáng vượt bóng tối

Tôi lần đầu tiên gặp James Joyce trong một lớp học văn học Ai-len tại Rome. Chúng tôi nghiên cứu Ulysses đương nhiên, nhưng điều đó dẫn tôi đến A Portrait of the Artist as a Young Man—mà thực ra, không chỉ là bóng tối mà là ánh sáng.
Xây dựng câu chuyện từng viên gạch một

Nhiều thế hệ nữ nhà văn đã vượt qua những khuôn mẫu để kể lại câu chuyện của mình, tìm thấy sức mạnh mới từ việc lắng nghe giọng nói của chính mình.
Khi nghiên cứu những người này, tôi hiểu rằng di sản không phải là điều đã định sẵn—mà là một phần của hành trình mở rộng ra.
Câu chuyện văn học này khiến tôi suy ngẫm về cách truyền cảm hứng khám phá cho con.
Truyền ngọn lửa đến thế hệ tiếp theo

Mỗi buổi sáng đi qua công viên với con gái nhỏ, tôi thấy niềm vui khám phá của cô ấy. Con gái tôi thích vẽ tranh về Joyce mỗi sáng – như cách các nhà văn nữ thêm sắc màu vào di sản của họ.
Nguồn: “Đối với các nhà văn nữ Ai-len, Joyce không phải là bóng tối mà là ánh sáng” – The Irish Times, 19/09/2025
Latest Posts
