Chiếc Điện Thoại Trên Tay Em và La Bàn Của Gia Đình Mình

Khoảnh khắc yên bình của gia đình sau một ngày dài

Nhà mình cuối cùng cũng yên tĩnh rồi em! Anh cứ ngạc nhiên vì tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ sao sao mà nghe lạ thế, một thứ âm thanh hiếm hoi sau cả ngày dài hối hả. Nhìn em ngồi đây, sau khi đã lo cho con ngủ, dọn dẹp mọi thứ, và cuối cùng cũng có một khoảnh khắc cho riêng mình, anh lại nghĩ vẩn vơ. Anh vừa đọc được một bài báo nói rằng chiếc điện thoại nhỏ bé mình đang cầm trên tay còn mạnh hơn hàng ngàn lần những chiếc máy tính đã đưa con người lên mặt trăng. Thật không thể tin được phải không em? Sức mạnh của nó mạnh hơn hàng ngàn lần những chiếc máy tính đã đưa con người lên mặt trăng! Thế rồi anh lại nhìn em, và anh nhận ra, sức mạnh thật sự không nằm trong con chip xử lý, mà nằm ở cách em dùng nó. Em biến cái thế giới vô tận, đôi khi đáng sợ ngoài kia, thành một nơi an toàn và đầy khám phá cho con mình. Anh chỉ muốn ngồi lại một chút, để nói với em về những điều anh thấy.

Không phải màn hình, mà là ô cửa sổ em mở cho con

Mẹ và con cùng khám phá thiên nhiên qua ống kính điện thoại

Anh vẫn nhớ như in buổi chiều cuối tuần trước, con mình cứ nằng nặc hỏi tại sao lá lại có màu xanh. Anh đã định trả lời qua loa cho xong chuyện, vì thật tình anh cũng chỉ nhớ mang máng kiến thức sinh học hồi phổ thông. Nhưng em thì khác. Em không trả lời ngay.

Em nhẹ nhàng cầm lấy chiếc điện thoại, mở camera lên và cùng con soi thật gần một chiếc lá trên ban công. Em nói: ‘Mình thử nhìn xem bên trong chiếc lá có gì bí mật không nhé?’.

Và rồi, em mở một video giải thích về chất diệp lục, với hình ảnh hoạt hình sinh động mà chính anh xem cũng thấy cuốn hút. Em không chỉ đưa cho con một câu trả lời. Em đã biến một câu hỏi ‘tại sao’ đơn giản thành cả một cuộc phiêu lưu khám phá.

Chiếc điện thoại trong tay em lúc đó không phải là một thiết bị giải trí vô hồn, nó trở thành một chiếc kính hiển vi, một cánh cửa thần kỳ dẫn con đến với thế giới tri thức.

Anh nhận ra em chưa bao giờ coi công nghệ là một người giữ trẻ. Em là người biết chọn lọc nội dung, là người biết kể chuyện sao cho con nghe mà mê, biến những thuật toán phức tạp thành những bài học giản dị. Em làm điều đó mỗi ngày, một cách thầm lặng, sau những giờ làm việc căng thẳng của riêng mình. Và đó là điều khiến anh vô cùng cảm phục.

Ranh giới mong manh em vẽ mỗi ngày

Khoảnh khắc chuyển từ màn hình sang hoạt động ngoài trời vui vẻ

Anh biết, nói thì dễ hơn làm. Cách cân bằng công nghệ cho trẻ là một cuộc chiến không hồi kết của các bậc cha mẹ thời nay. Áp lực công việc, những mệt mỏi thường ngày đôi khi khiến việc đưa cho con chiếc máy tính bảng trở thành một giải pháp quá đỗi hấp dẫn. Anh cũng từng có những lúc như vậy, những lúc anh tự hỏi liệu mình có đang làm đúng không, hay chỉ đang tìm một lối đi dễ dàng.

Nhưng anh luôn thấy ở em một sự kiên định đáng ngạc nhiên. Anh thấy cách em đặt ra ‘giờ giới nghiêm’ cho các thiết bị điện tử, không phải bằng sự áp đặt, mà bằng những lời rủ rê đầy thuyết phục. ‘Này con trai, cất điện thoại đi, mình ra ngoài xem hôm nay có bắt được con chuồn chuồn nào không?’. Hay là: ‘Đến giờ đọc sách rồi, hôm nay mẹ con mình đọc về khủng long nhé?’.

Mỗi lần như vậy, anh biết bên trong em cũng là cả một sự đấu tranh. Đấu tranh với sự mệt mỏi của bản thân, đấu tranh với sự cáu kỉnh của con. Nhưng em vẫn làm. Em vẫn kiên nhẫn vẽ nên ranh giới đó mỗi ngày, một ranh giới mong manh nhưng vô cùng quan trọng.

Em đang bảo vệ tuổi thơ của con, bảo vệ những kết nối thật giữa gia đình mình. Em đang dạy con rằng niềm vui không chỉ đến từ màn hình, mà còn đến từ một cơn gió mát, một câu chuyện kể, một cái ôm thật chặt của ba mẹ. Đó là món quà vô giá mà không một ứng dụng nào có thể thay thế được.

Dạy con đặt câu hỏi, ngay cả với ‘cô Google’

Mẹ và con cùng tìm kiếm thông tin trên máy tính bảng

Điều khiến anh suy nghĩ nhiều nhất có lẽ là cách em dạy con dùng công nghệ thông minh. Thời của chúng ta, thông tin là thứ quý giá cần tìm kiếm. Thời của con, thông tin lại là một dòng lũ mà chúng cần học cách để không bị nhấn chìm. Hôm trước, anh nghe con nói một thông tin gì đó nghe rất vô lý mà nó xem được trên mạng.

Thay vì gạt đi và nói ‘vớ vẩn’, em đã ngồi xuống bên cạnh con và hỏi một câu rất từ tốn: ‘Vậy à con? Thế mình thử tìm xem có ai khác cũng nói về điều này không nhé?’. Em đã cùng con tìm kiếm thông tin đó từ nhiều nguồn khác nhau, chỉ cho con thấy đâu là một trang tin đáng tin cậy, đâu chỉ là một video giải trí đơn thuần.

Em đang làm một việc thật sự ý nghĩa em ạ. Em đang trao cho con bộ giáp quan trọng nhất để bước vào tương lai: tư duy phản biện. Em dạy con không mù quáng tin vào mọi thứ, dạy con biết cách đặt câu hỏi, biết cách nghi ngờ một cách lành mạnh.

Em không chỉ là người dẫn lối con vào thế giới tri thức, mà còn là người dạy con cách vẽ bản đồ cho riêng mình trong thế giới đó. Nhìn lại, anh thấy công nghệ giống như một con dao hai lưỡi. Nhưng điều quan trọng không phải là bản thân con dao, mà là người cầm nó.

Và anh thật may mắn khi người cầm la bàn định hướng cho gia đình mình trong kỷ nguyên số này, lại chính là em. Cảm ơn em, vì đã luôn là người thuyền trưởng vững vàng và sáng suốt của gia đình mình, ngay cả trong những việc thầm lặng như thế.

Source: Google Pixel 10 Pro vs. Samsung Galaxy S25 Ultra: The Real-World Test, Geeky Gadgets, 2025/09/13 13:00:25

Latest Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang