
Có những đêm thức dậy giật mình, thấy ánh đèn vàng từ phòng bé hắt ra, tôi lại nghĩ về những thiết bị lặng lẽ như người gác đêm.
Trong thế giới đầy những nỗi niềm khó nói của cha mẹ, công nghệ chẳng khoác áo siêu anh hùng, mà đến như người bạn cùng ta thủ thỉ: ‘Để tớ canh phần này, cậu yên tâm nghỉ ngơi đi…’
Đôi Khi, Niềm An Tâm Đến Từ Những Tín Hiệu ‘Ting’ Nhỏ

Nhớ những ngày đầu con chập chững biết đi, mỗi lần tiếng cảm biến giường rung nhẹ báo hiệu bé xoay người là cả nhà giật mình tỉnh giấc.
Giờ đây, khi được máy nhắc ‘Cửa sổ chưa khóa kỹ’ vào lúc nửa đêm, tự dưng thấy lòng ấm áp lạ. Công nghệ ấy chẳng khác gì bàn tay xoa dịu âu lo: ‘Phòng xa một chút, nhẹ lòng thêm nhiều’.
Bạn có để ý không, đôi khi chiếc camera theo dõi nhịp thở không chỉ là cảm biến – mà chính là đôi mắt thứ ba của mẹ mỗi khi xa nhà?
Khi độ ẩm phòng bé tự điều chỉnh, khi máy nhắn nhủ ‘Nên bổ sung vitamin D hôm nay’, đó là cách công nghệ viết nên những câu thơ dịu dàng nhất cho tâm hồn luôn thao thức.
‘Người Gác Cửa Vô Hình’ Và Những Bài Học Từ Cỗ Máy Hiểu Lòng Cha Mẹ

Sáng nay vội vã đi làm, tủ lạnh bỗng nhắc nhở ‘Sữa đặc hết hạn ngày mai đó!’. Mình quay sang cười khẽ: ‘Cỗ máy này chu đáo hơn cả mình tưởng!’
Những ‘trợ thủ’ thầm lặng ấy chất chứa yêu thương theo cách riêng: chúng gửi báo thức kiểm tra cửa mỗi đêm, tự động tắt bình nóng lạnh khi phát hiện rò rỉ điện, hay đơn giản là ghi lại khoảnh khắc bé tập nói lúc cha mẹ vắng nhà.
Ngắm vợ yên giấc nhờ hệ thống đo chất lượng không khí phòng bé, tự dưng thấy mỗi thuật toán đều như bản tình ca được mã hóa – viết riêng cho bờ môi hay mím chặt lo âu của mẹ.
Đẹp nhất là khi công nghệ không tước đoạt, mà âm thầm kê thêm gối êm cho những đêm dài trằn trọc.
Sau Những Thuật Toán Là Trái Tim Người Cha, Người Mẹ

Có lần vợ hỏi: ‘Liệu chúng ta có phụ thuộc máy móc quá không?’
Mình chỉ vào ứng dụng đang phát nhạc ru khi con khóc đêm, nói: ‘Tất cả chỉ là cách ta gửi thêm hơi ấm qua những kênh mới’.
Những cảm biến cháy nổ hay hệ thống chống đuối nước không đơn thuần là linh kiện – đó là kết tinh bao đêm thức trắng của những phụ huynh khác trong phòng lab.
Họ đâu chỉ viết code, họ đang truyền vào đó nỗi sợ con ngã xe, nỗi lo bé sốt đêm đông… Những điều khiến công nghệ chỉn chu nhất chính là sự bao dung từ trái tim cha mẹ mở rộng.
Và Rồi Tôi Hiểu – Công Nghệ Chỉ Là Cầu Vồng Sau Mưa Giông
Tối qua xem lại clip con tập vẽ được camera an ninh ghi lại, đột nhiên thấm thía: Công nghệ tốt nhất chính là thứ biến mất khi hoàn thành nhiệm vụ.
Những lời nhắc ‘Dùng kem chống nắng cho bé’ buổi sáng, tự điều chỉnh đèn khi bé sợ bóng tối… đâu chỉ là thông báo vô hồn, mà tựa như cách người mẹ ngày xưa cài then cửa kỹ lưỡng – nay được tái hiện qua ngôn ngữ mới.
Điều quý giá nhất không phải các con số biết nói, mà là nụ cười hạnh phúc của mẹ khi thấy con yên giấc.
Trong căn nhà nhỏ ấy, mỗi tiếng ‘ting’ nhẹ từ cảm biến đều là khúc dạo đầu cho những cái ôm ấm vỗ về những chông chênh.
Source: Báo cáo thị trường thiết bị an toàn thông minh gia đình 2024 – Tổng cục An ninh mạng Việt Nam
