
Đêm dần buông, căn nhà yên ắng, ánh sáng mờ từ máy tính bảng góc phòng như dấu vết một ngày.
Sau khi con ngủ say, tôi và vợ ngồi đối diện, nhâm nhi trà ấm.
Câu chuyện về một con đường cân bằng giữa sáng tạo và công nghệ hôm nay trở thành chủ đề của chúng tôi.
Liệu màn hình kích thích tò mò, hay giam hãm trí tưởng tượng đấy?
Trong biển thông tin vô tận, liệu con đang bỏ lỡ cơ hội tự khám phá?
Nhìn ánh mắt vợ, tôi cảm thấy trọn vẹn nỗi lo. Nhưng chúng tôi chắc chắn cùng nhau tìm được con đường cân bằng.
Đêm nay, chúng tôi cùng tìm kiếm câu trả lời.
Khi Màn Hình Kể Chuyện
Những đứa trẻ sinh ra đã có màn hình bên cạnh. Thế giới cầm tay thật rực rỡ, câu chuyện cuốn hút như phim dàn dựng.
Con có thể nghe bất cứ chuyện gì, tiếp cận vô số thông tin. Nhưng tôi lo không gian tự tạo câu chuyện đang thu hẹp.
Liệu con có đủ thời gian vẽ tranh, làm kịch rối hay tự khám phá thế giới?
Vợ trăn trở, thời gian cho sáng tạo đang ít dần. Tôi biết ơn ánh mắt tinh tế của vợ.
Khi con nài xem thêm tập phim, vợ dứt khoát đặt giới hạn – tấm lòng bảo vệ trí tưởng tượng con.
Cần không loại bỏ màn hình, mà cùng con ‘đọc’ và tưởng tượng thế giới ngoài kia.
Phép Màu Của Tay Chạm, Chứ Không Chỉ Lướt Chạm
Mọi thứ chỉ bằng cú ‘chạm’ – nhân vật yêu thích xuất hiện ngay, vấn đề phức tạp có đáp án chớp mắt.
Khi quen hài lòng tức thì, liệu con còn cảm thấy vui với những quá trình chậm rãi như nặn đất sét, xếp hình?
Vợ dành thời gian nấu ăn cùng con, nhặt lá cây, làm rô-bốt từ hộp giấy bỏ đi.
Có lẽ, thay vì loại bỏ hoàn toàn sự tiện lợi của màn hình, việc biến nguồn cảm hứng từ màn hình thành trải nghiệm thực tế, để con tự tay thực hiện, chính là ‘trải nghiệm thực tế từ đôi tay con’ mà trẻ thời đại này cần.
Một tòa tháp xếp hình vụng về đổ sập, bức tranh nguệch ngoạc lại mang tiếng cười lớn hơn. Con tự tìm giải pháp trong ‘điều không hoàn hảo’.
Khi con muốn xây lâu đài như trên máy tính, vợ gợi ý: ‘Nào chúng ta làm từ hộp giấy nhé!’
Ban đầu con không hào hứng. Nhưng ánh mắt tự hào khi hoàn thành thật khó quên!
Hành Trình Khám Phá Của Chúng Ta
Định nghĩa lại thời gian sử dụng màn hình: không chỉ là ‘quy định’, mà ‘thời gian hợp tác’ khám phá cùng con.
Vợ xem phim hoạt hình với con, hỏi: ‘Bạn này tại sao làm thế nhỉ? Nếu là con, con sẽ làm gì?’
Những cuộc trò chuyện sâu sắc đã diễn ra. Dạo công viên gần nhà, đọc sách tranh, lá thư nguệch ngoạc đều là khoảnh khắc quý giá.
Giữa dòng chảy nội dung thuật toán, những nỗ lực nhỏ bé này gieo hạt mầm vững chắc trong tâm hồn con.
Tôi học được rất nhiều từ sự kiên trì và trí tuệ của vợ. Đêm yên tĩnh này, nắm tay vợ, tôi tự nhủ.
Chúng tôi cùng nhau là những người dẫn đường, để con khám phá phép màu thế giới và tô điểm cuộc sống bằng màu sắc riêng.
Sự hiện diện của vợ luôn là niềm an ủi và sức mạnh lớn nhất của tôi.
Latest Posts
